Nội dung bài viết
Buy the Dip – “Bắt đáy” nghĩa là gì?
“Bắt đáy” (buy the dip) có nghĩa là mua một tài sản sau khi nó đã giảm giá. Các nhà giao dịch tin rằng mức giá thấp đại diện cho “một món hời” vì sự “giảm giá” là một cơ hội để mua với mức giá thấp với niềm tin là tài sản có khả năng phục hồi và tăng giá trị theo thời gian.
Các điểm chính
- “Bắt đáy” đề cập đến việc mua một tài sản hoặc chứng khoán sau khi giá của nó đã trải qua một đợt sụt giảm ngắn hạn, lặp đi lặp lại.
- “Bắt đáy” có thể sinh lợi trong xu hướng tăng dài hạn, nhưng không có lợi trong xu hướng giảm liên tục.
- “Bắt đáy” có thể làm giảm mức giá trung bình mà người mua sở hữu, nhưng tỷ lệ rủi ro/lợi nhuận cần phải được đánh giá liên tục.
Hiểu đúng về “bắt đáy”
“Bắt đáy” (buy the dip) là cụm từ phổ biến mà các nhà đầu tư và nhà giao dịch nghe thấy sau khi một tài sản giảm giá trong ngắn hạn. Sau khi giá của tài sản giảm xuống từ mức đỉnh, một số nhà giao dịch và nhà đầu tư xem đây là thời điểm thuận lợi để mua vào hoặc gia tăng vị thế hiện tại. Khái niệm “bắt đáy” dựa trên lý thuyết sóng. Khi một nhà đầu tư mua một tài sản sau khi giảm giá, họ đang mua với giá thấp hơn, hy vọng thu được lợi nhuận nếu thị trường phục hồi.
“Bắt đáy” có nhiều trường hợp và tỷ lệ rủi ro/lợi nhuận khác nhau tùy thuộc vào tình huống. Một số nhà giao dịch cho biết họ sẽ “bắt đáy” nếu một tài sản giảm xuống trong một xu hướng tăng dài hạn. Họ hy vọng xu hướng tăng sẽ tiếp tục sau khi giảm.
Những người khác sử dụng cụm từ khi không có xu hướng tăng thế tục nào, nhưng họ tin rằng xu hướng tăng có thể xảy ra trong tương lai. Do đó, họ đang mua khi giá giảm để kiếm lợi từ một số khả năng tăng giá trong tương lai.
Nếu một nhà đầu tư đã mua từ trước và mua thêm khi giá giảm, họ được cho là đang giảm giá trung bình (DCA) của tài sản đó. Đây là một chiến lược đầu tư liên quan đến việc mua thêm cổ phiếu sau khi giá đã giảm, dẫn đến giá trung bình ròng thấp hơn. Tuy nhiên, nếu sau đó, việc “bắt đáy” không thấy có xu hướng tăng lên, thì điều đó được cho là sẽ mang lại thua lỗ lớn hơn.
Hạn chế của việc “bắt đáy”
Giống như tất cả các chiến lược giao dịch, việc “bắt đáy” không đảm bảo lợi nhuận. Tài sản giảm giá vì nhiều lý do, bao gồm cả những thay đổi đối với giá trị cơ bản của nó. Chỉ vì giá rẻ hơn trước đây không nhất thiết có nghĩa là tài sản đó có giá trị tốt.
Vấn đề là các nhà đầu tư bình thường có rất ít khả năng phân biệt giữa giá giảm tạm thời và tín hiệu cảnh báo rằng giá sắp đi xuống thấp hơn nhiều. Mặc dù giá có thể chỉ là giảm tạm thời, nhưng việc mua thêm cổ phiếu chỉ đơn giản là để giảm chi phí sở hữu trung bình có thể không phải là lý do chính đáng để tăng tỷ lệ phần trăm danh mục đầu tư của nhà đầu tư với hành động giá giảm của cổ phiếu đó. Những người ủng hộ phân tích kỹ thuật xem giá trị trung bình giảm xuống như một cách tiếp cận hiệu quả về chi phí để tích lũy tài sản; những người khác xem nó như một công thức tạo ra thảm họa.
Một cổ phiếu giảm từ 10 USD xuống 8 USD có thể là một cơ hội mua tốt, nhưng cũng có thể không. Có thể có những lý do chính đáng khiến cổ phiếu giảm giá, chẳng hạn như thay đổi thu nhập, triển vọng tăng trưởng thấp, thay đổi quản lý, điều kiện kinh tế kém, mất hợp đồng,… Nó có thể tiếp tục giảm, xuống tận 0 USD nếu tình hình tồi tệ thêm.
Điểm quan trọng: BTFD, hay “buy the f ****** dip”, là một chiến lược “bắt đáy” tốt được khuyến khích bởi các nhà giao dịch trên các thị trường tăng trưởng, chẳng hạn như với Bitcoin.
Quản lý rủi ro khi “bắt đáy”
Tất cả các chiến lược giao dịch và phương pháp đầu tư nên có một số hình thức kiểm soát rủi ro. Khi mua một tài sản sau khi nó giảm giá, nhiều nhà giao dịch và nhà đầu tư sẽ thiết lập một mức giá để kiểm soát rủi ro của họ. Ví dụ: nếu một cổ phiếu giảm từ 10 USD xuống 8 USD, nhà giao dịch có thể quyết định cắt lỗ nếu cổ phiếu giảm xuống 7 USD. Họ đang giả định rằng cổ phiếu sẽ tăng cao hơn từ 8 USD, đó là lý do tại sao họ mua, nhưng họ cũng muốn hạn chế thua lỗ nếu sai và tài sản tiếp tục giảm.
“Bắt đáy” có xu hướng hoạt động tốt hơn với các tài sản đang trong xu hướng tăng. “Điều chỉnh”, còn được gọi là pullback, là một điều thường xuyên xảy ra trong hướng tăng. Miễn là giá đang tạo ra các mức đáy cao hơn (khi điều chỉnh hoặc giảm) và các mức đỉnh cao hơn trong xu hướng tiếp theo, xu hướng tăng vẫn còn nguyên vẹn.
Khi giá bắt đầu tạo ra mức đáy thấp hơn, giá đã đi vào xu hướng giảm. Giá sẽ ngày càng rẻ khi mỗi lần giảm giá kéo theo đó là giá thấp hơn. Hầu hết các nhà giao dịch không muốn nắm giữ một tài sản thua lỗ và tránh mua cổ phiếu đang trong xu hướng giảm. Tuy nhiên, việc “bắt đáy” trong xu hướng giảm có thể phù hợp với một số nhà đầu tư dài hạn, những người nhìn thấy giá trị ở mức giá thấp.
Một ví dụ về việc “bắt đáy”
Hãy xem xét cuộc khủng hoảng tài chính 2007 – 2008. Trong thời gian đó, cổ phiếu của nhiều công ty tài chính và thế chấp đã giảm mạnh. Bear Stearns và New Century Mortgage nằm trong số những công ty bị ảnh hưởng nặng nề nhất. Một nhà đầu tư theo triết lý “bắt đáy” sẽ mua càng nhiều cổ phiếu này càng tốt, giả sử giá cuối cùng sẽ quay trở lại mức trước khi giảm.
Điều này, tất nhiên, không bao giờ xảy ra. Cả hai công ty đều đóng cửa sau khi cổ phiếu mất giá trị đáng kể. Cổ phiếu của New Century Mortgage xuống thấp đến mức Sở Giao dịch Chứng khoán New York (NYSE) tạm ngừng giao dịch. Các nhà đầu tư nghĩ rằng cổ phiếu trị giá 55 USD là một món hời khi giảm về 45 USD nhưng họ đã bị lỗ nặng chỉ vài tuần sau đó khi nó giảm xuống dưới 1 USD trên mỗi cổ phiếu.
Ngược lại, giữa năm 2009 và 2020, cổ phiếu của Apple (AAPL) đã tăng từ khoảng 3 USD lên hơn 120 USD. Việc “bắt đáy” trong trường hợp này đã mang lại một món hời lớn đối với nhà đầu tư.
Theo investopedia